
NSVM Hoàng Hoà.
NSVM Nguyễn Thị Hoàng Hoà, hội viên Hội VHNT Quảng Ninh, hiện là Chủ nhiệm CLB thơ Truyền Đăng. Sinh ra và lớn lên ở Quảng Yên, bên dòng Bạch Đằng giang lịch sử, Hoàng Hoà góp mặt trong làng văn nghệ tỉnh nhà với một giọng ngâm thơ, giọng hát sâu lắng, vang vọng. Không những thế, chị còn được bạn yêu thơ biết đến như một tác giả thơ có phong cách riêng. Nhận xét về tập thơ "Tình yêu của tôi" (NXB Hội nhà văn, năm 2000) của chị, nhà thơ Dương Phượng Toại viết: "Khiêm nhường trước cơn lốc xuất bản thơ, chị nhẹ nhàng và thầm lặng viết một cách từ tốn như người phụ nữ mỉm cười bên khung thêu, cẩn thận thêu những bài thơ lên tấm lụa cuộc sống…". Trò chuyện với tôi, chị bảo:
+ Tôi tham gia biểu diễn văn nghệ từ khi mới 16 tuổi. 20 tuổi tôi đã tự dựng chương trình cho đoàn Văn công xung kích đi biểu diễn. Giờ nghĩ lại thấy mình… "điếc không sợ súng" thật. Nhưng cũng may mắn, tại Hội diễn toàn quân năm 1975, chương trình do tôi dựng đã nhận Huy chương Vàng toàn đoàn. Ban giám khảo đã vô cùng ngạc nhiên khi biết cô bé loắt choắt, một nốt nhạc bẻ đôi không biết mà lại "xông vào" làm đạo diễn (cười). Mãi sau này, tôi mới được đi học những lớp cấp tốc về biểu diễn của Quân khu Tả Ngạn (Quân khu 3 bây giờ) đào tạo. Từ đó tôi dấn thân vào con đường văn nghệ, thơ ca một cách chuyên nghiệp hơn…
- Theo tôi được biết, hiện chị là Giám đốc Trung tâm Văn hoá sinh viên (thuộc Công ty TNHH Thương binh Hoà Bình). Kinh doanh bận thế, làm sao chị dành được thời gian cho văn nghệ?
+ Đúng là bận bịu thật bạn ạ. Từ năm 2003 trở về đây, tôi không hát nữa, chỉ thỉnh thoảng ngâm hoặc đọc thơ thôi. Già rồi mà! Hát sao hay như hồi trẻ được (cười). Nhưng sáng tác thơ thì như một nhu cầu thiết yếu. Thơ sẽ giúp tôi giải toả những vui buồn, trăn trở. Và tất nhiên là tôi chỉ viết khi thực sự rung động thôi.
- "Sóng thôi đừng khóc" là một trong những bài thơ của chị được bạn đọc yêu thích. Chị có thể hé lộ đôi chút về cảm xúc của mình khi sáng tác bài thơ này được không?
+ Trước thực tại bờ biển bị biến dạng, không còn vẻ đẹp hoang sơ của tạo hoá ban tặng do việc đổ đất lấn biển khiến người dân (trong đó có tôi) vô cùng bức xúc. Vậy nên khi biết quyết định của lãnh đạo tỉnh về việc ngừng đổ đất lấn biển thì cũng như mọi người, tôi rất đồng tình… Và mỗi lần đi qua đây, tôi thấy rất đông người dạo chơi hoặc tập thể dục trên vỉa hè đường bao biển. Chính vẻ mặt hân hoan của họ đã cho tôi cảm hứng sáng tác bài thơ này. Bài thơ đã đăng trên Báo Hạ Long, sau đó mấy số báo thì tác giả Thi Trà đã viết lời bình về nó…
- Nghe nói, đồng chí Bí thư Tỉnh uỷ Phạm Minh Chính sau khi đọc bài thơ trên báo đã viết thư cho chị…?
+ Đúng là có chuyện đó. Nhận được thư tôi vui lắm, cảm động lắm. Thì ra, Đảng, chính quyền cũng rất quan tâm đến văn nghệ sĩ, đến văn học nghệ thuật đấy chứ. Họ đã nhìn nhận và đánh giá đúng tầm quan trọng của VHNT đối với đời sống nhân dân. Nhận được sự quan tâm ấy, văn nghệ sĩ chúng tôi càng ý thức được trách nhiệm công dân của mình hơn…
- Nhân nói đến trách nhiệm công dân, tôi muốn hỏi phải chăng vì điều này mà đề tài người lính được chị khai thác rất nhiều?
+ Thì tôi cũng là lính mà. 18 tuổi tôi đã vào bộ đội. Ngày ấy, tôi khoác ba lô leo rừng, lội suối ba ngày mới đến một điểm biểu diễn phục vụ bộ đội mở đường và đồng bào dân tộc vùng cao Ba Chẽ, Bình Liêu. Gian khổ lắm! Nhưng vẫn vui, yêu đời, sống hết mình cho nhau và cho Tổ quốc. Khi viết về đề tài này, không chỉ riêng tôi mà tất cả những tác giả khác đều rất nâng niu trân trọng hình ảnh những người lính, nhất là các liệt sĩ đã hy sinh cho độc lập tự do. Có những cái chết rất hy hữu, như người lính chết vì cơn sốt rét rừng trong chiếc võng dù nối hai cây săng lẻ. Thi hài của anh được cây đưa lên cao dần theo thời gian. Và 20 năm sau, tôi đã viết về anh thế này: "…Hôm nay đồng đội đã đến đây/ (Có phải hồn thiêng anh mách bảo?)/ Kìa ráng chiều đỏ lên như giông bão/ Vòm cây xanh run rẩy tiễn anh về…". Bài thơ "Thi hài trên cây" của tôi kể câu chuyện có thật đầy ám ảnh như thế. Tiếc thay, một số người trong chúng ta hôm nay đã không hiểu hết giá trị của sự hy sinh ấy. Đây cũng là nỗi trăn trở khiến những người cầm bút như tôi phải làm thế nào để không hổ thẹn với vong linh của những người đã khuất.
- Nói riêng về lĩnh vực biểu diễn nghệ thuật, chị nghĩ gì về các nghệ sĩ biểu diễn không chuyên của tỉnh nhà?
+ Nói rộng ra, Quảng Ninh chúng ta rất tự hào vì có những nghệ sĩ có tên tuổi, như NSND Quang Thọ, cố NSND Lê Dung và nhiều nghệ sĩ chuyên nghiệp khác nữa. Nhưng họ cũng đã trưởng thành từ phong trào văn nghệ quần chúng mà nên đấy thôi. Bên cạnh đó, rất nhiều diễn viên không chuyên được công nhận là Nghệ sĩ Vùng mỏ, giành nhiều Huy chương Vàng toàn quốc như Thanh Việt, Thanh Tĩnh, Kim Chung, Bích Liên, Biên Hoà, Văn Anh, Ngọc Diện, Đào Cường, Anh Tuấn… Lớp trẻ bây giờ có Lệ Quyên, Phương Điệp, Ngọc Diệp, Minh Khanh, Tuấn Anh, Mạnh Đạt v.v.. Nói chung, hàng ngũ diễn viên hát không chuyên rất đông đảo và chất lượng. Phần lớn các bạn ấy đều đang công tác trong các cơ quan xí nghiệp cả. Riêng diễn viên ngâm thơ thì là "của hiếm" rồi. Đáng buồn, hầu như các bạn trẻ bây giờ không thích thơ và không biết ngâm thơ. Có thể đếm trên đầu ngón tay cả tỉnh hiện nay không quá 20 người cả nam và nữ, mà đều ở tuổi ngũ tuần trở lên cả rồi. Nếu không được quan tâm đúng mức thì một ngày không xa chúng ta sẽ mất hẳn các chương trình thơ, nhất là chương trình thơ Tết – một món ăn tinh thần không thể thiếu từ trước tới nay.
- Tết Nguyên đán đang đến gần. Chị có thể chia sẻ một vài dự định về thơ của mình?
+ Nếu được sự đồng ý của Chủ tịch Hội và Trưởng Ban thơ (Hội VHNT tỉnh), tôi sẽ cùng với Chi hội thơ tổ chức "Diễn đàn thơ Quảng Ninh" vào dịp Ngày thơ Quảng Ninh năm nay với nội dung xoay quanh vấn đề nâng cao chất lượng sáng tác thơ. Bên cạnh đó, vì mới làm Chủ nhiệm CLB thơ Truyền Đăng (thuộc Trung tâm Văn hoá tỉnh) nên tôi sẽ cố gắng tổ chức một số buổi giao lưu với các đơn vị bạn ngoài những buổi sinh hoạt thường kỳ. Riêng về sáng tác, có lẽ tập thơ "Sóng thôi đừng khóc" của tôi sẽ ra mắt độc giả vào giữa năm 2013 với khoảng 60 bài thơ chọn lọc. Tất nhiên, để thực hiện được những dự định trên, tôi sẽ còn phải cố gắng rất nhiều…
Xin cảm ơn chị về cuộc trò chuyện này. Chúc chị có nhiều bài thơ hay trong năm mới.
Hải Dương
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét